Nhân danh Chúa Ba Ngôi đối với tôi không chỉ là một vinh dự, mà còn là một sứ mạng, đó là làm cho vinh quang Chúa tỏ rạng trong mọi nơi mọi lúc của cuộc sống. Mỗi khi đi đến đâu, tôi làm cho hình ảnh Thiên Chúa rạng rỡ nơi gương mặt và cuộc đời của tôi. Lời nói của tôi là lời của Chúa; việc làm của tôi là việc làm của Chúa.
- CẦU NGUYỆN
- ĐỨC MARIA
- GIÁO HỘI
- HẠNH CÁC THÁNH
- KINH THÁNH
- PHỤNG VỤ
- SUY NIỆM LỜI CHÚA
- THẮC MẮC CÔNG GIÁO
- THẦN HỌC
- TRIẾT HỌC
- TU ĐỨC
Hiển thị các bài đăng có nhãn SUY NIỆM LỜI CHÚA. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn SUY NIỆM LỜI CHÚA. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Tư, 2 tháng 6, 2021
Chủ Nhật, 9 tháng 5, 2021
NGƯỜI MỤC TỬ NHÂN LÀNH
Chúa nhật IV PS , Ga 10, 1-10
Ta thấy hình ảnh người chăn chiên là một diễn tả quen thuộc của lòng nhân từ, yêu thương. Trong Kinh Thánh các tác giả Cựu Ước đặc biệt là Thánh Vịnh thường hay so sánh mối quan hệ giữa Giavê Thiên Chúa và dân Israel như người chăn và đàn chiên. Israel và đàn chiên Thiên Chúa chăm sóc trong đồng cỏ của Ngài.
Trong Cựu Ước, dân Do Thái thường dành tước hiêu này cho Thiên Chúa. Ngài chính là người mục tử, đã dẫn dắt họ qua sa mạc, qua biển Đỏ để tiến vào miền đất hứa. Ngài đã chăm sóc, dưỡng nuôi họ bằng manna, bằng chim cút, bằng suối nước vọt lên từ tảng đá. Như người mục tử gắn liền số mạng với đoàn chiên, thì Thiên Chúa cũng và đã luôn ở giữa dân Ngài để chia sẻ những buồn vui gian khổ với họ dưới sương sớm và nắng chiều.
Thứ Bảy, 8 tháng 5, 2021
Thánh Kinh bằng hình: Chúa Nhật IV Phục Sinh B. Chúa nhật Chúa Chiên Lành.
Phúc Âm: Ga 10, 11-18
“Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên”
Đức Giêsu mạc khải cho người Do Thái biết Ngài là hiện thân của Thiên Chúa, Ngài đến để gánh tội nhân loại, cứu vớt con người và ban cho con người hạnh phúc. Ai muốn đến với Cha Ngài phải ngang qua Ngài. Hơn cả những mong đợi mà các ngôn sứ đã loan báo, Ngài là chủ chăn đích thực và nhân lành, sẵn sàng hy sinh mạng sống mình vì đàn chiên. Ngài cứu độ, hy sinh mạng sống cho mọi người, mọi dân tộc, cả nhân loại chứ không chỉ có dân Do Thái ( Ga 10, 14-16 ). Mình Máu Chúa là bằng chứng hùng hồn nhất nói lên tình thương cao vời, vô bờ vô bến của Chúa đối với nhân loại, đối với con người. Máu của Ngài đổ ra để đem lại ơn tha tội cho muôn người, cho tất cả mọi người.
Thứ Bảy, 6 tháng 10, 2018
LỄ MẸ MÂN CÔI: XIN VÂNG (ĐỨC TGM GIUSE NGÔ QUANG KIỆT)
Vì vâng lời Chúa Cha, Đức Giêsu đã vui lòng xuống thế làm người. Hôm nay, khi Đức Mẹ nói tiếng “Xin Vâng” với thiên thần, Đức Giêsu cũng nói “Xin Vâng” với Chúa Cha. Với hai tiếng “Xin Vâng”, Đức Mẹ khai thông chương trình cứu chuộc của Thiên Chúa. Sau hai tiếng “Xin Vâng”, Ngôi Hai xuống thế làm người, tượng thai trong lòng Đức Mẹ.
0
XIN VÂNG
Lễ Đức Mẹ Mân Côi
Lc 1,26-38
I. TẤM BÁNH LỜI CHÚA
Bà Elisabét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáprien đến một thành miền Galilê, gọi là Nadarét, gặp một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc nhà Ðavít. Trinh nữ ấy tên là Maria.
Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Ðấng đầy ân sủng, Ðức Chúa ở cùng bà. Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
Sứ thần liền nói: “Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Ðức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Ðavít, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
0
XIN VÂNG
Lễ Đức Mẹ Mân Côi
Lc 1,26-38
I. TẤM BÁNH LỜI CHÚA
Bà Elisabét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáprien đến một thành miền Galilê, gọi là Nadarét, gặp một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc nhà Ðavít. Trinh nữ ấy tên là Maria.
Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Ðấng đầy ân sủng, Ðức Chúa ở cùng bà. Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
Sứ thần liền nói: “Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Ðức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Ðavít, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
Thứ Tư, 11 tháng 6, 2014
Bài Giáo Lý của ĐTC Phanxicô về việc Tìm Chúa Phục Sinh
Phaolô Phạm Xuân Khôi4/23/2014
“Lời cảnh báo này, “Tại sao anh chị em lại tìm người sống giữa những kẻ chết” sẽ giúp chúng ta thắng vượt những không gian buồn thảm của mình và mở ra những chân trời của niềm vui và niềm hy vọng. Niềm hy vọng ấy đẩy các tảng đá ra khỏi các ngôi mộ và khuyến khích chúng ta loan báo Tin Mừng, có khả năng phát sinh ra sự sống mới cho tha nhân.”
“Lời cảnh báo này, “Tại sao anh chị em lại tìm người sống giữa những kẻ chết” sẽ giúp chúng ta thắng vượt những không gian buồn thảm của mình và mở ra những chân trời của niềm vui và niềm hy vọng. Niềm hy vọng ấy đẩy các tảng đá ra khỏi các ngôi mộ và khuyến khích chúng ta loan báo Tin Mừng, có khả năng phát sinh ra sự sống mới cho tha nhân.”
Thứ Tư, 4 tháng 6, 2014
Sống niềm vui Phục sinh
Tôi rất thích câu Kinh thánh Ga 20:15: “Khi Chúa Giêsu thấy Maria Mađalêna khóc ở cửa mộ thì Ngài hỏi: Này chị, sao chị khóc?”. Lúc đó Ngài không hỏi một câu văn hoa bóng bẩy. Ngài muốn biết lý do chúng ta lo âu, khóc lóc và phiền muộn khi niềm hy vọng tiềm ẩn trong mọi sự – nếu chúng ta lưu ý.
Phục sinh mang ý nghĩa giải thoát, rầt ý nghĩa đối với một người như tôi, vì tôi luôn cảm thấy buồn sầu và tiêu cực. Mừng lễ Phục sinh là dịp để chúng ta nói: “Vâng, lạy Chúa Giêsu, con tin”. Khi làm vậy, hãy nắm bắt niềm hy vọng có sẵn đó.
Phục sinh mang ý nghĩa giải thoát, rầt ý nghĩa đối với một người như tôi, vì tôi luôn cảm thấy buồn sầu và tiêu cực. Mừng lễ Phục sinh là dịp để chúng ta nói: “Vâng, lạy Chúa Giêsu, con tin”. Khi làm vậy, hãy nắm bắt niềm hy vọng có sẵn đó.
Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014
Chúa Giêsu cứu độ
Chúa Giêsu là nhân vật quan trọng nhất trong lịch sử nhân loại. Ngài là Thiên Chúa Ngôi Hai mặc xác phàm (Ga 1:1,14; Cl 2:9), là Thiên Chúa phục sinh (Lc 24:34; Ga 2:19-21), và là Đấng Cứu Độ (Cv 5:30-32). Ngài đến để chết cho các tội nhân chúng ta (Rm 5:8) và để giải thoát chúng ta khỏi án phạt đời đời, vì Ngài không muốn ai phải hư mất (Ga 17:12).
Bạn có bao giờ phạm tội? Nói dối, trộm cướp, vô lý tức giận người khác, ham muốn, tham lam? Nếu có, bạn đã vi phạm Luật Chúa. Thiên Chúa đã dạy: “Chớ trộm cướp; chớ nói dối; chớ thờ thần nào khác ngoài Ta; chớ giết người,…” (Xh 20:3-17). Ngài đã đưa ra tiêu chuẩn công chính, nếu bạn đã phá một luật nào trong các giới răn của Chúa thì bạn đã thiếu tiêu chuẩn và phải chịu hình phạt của Ngài. Khi bạn chết, bạn sẽ đối diện với Ngài, và Ngày Phán Xét Ngài sẽ xét xử công minh với mọi người. Ngài phải xử vì Ngài công chính.
Bạn có bao giờ phạm tội? Nói dối, trộm cướp, vô lý tức giận người khác, ham muốn, tham lam? Nếu có, bạn đã vi phạm Luật Chúa. Thiên Chúa đã dạy: “Chớ trộm cướp; chớ nói dối; chớ thờ thần nào khác ngoài Ta; chớ giết người,…” (Xh 20:3-17). Ngài đã đưa ra tiêu chuẩn công chính, nếu bạn đã phá một luật nào trong các giới răn của Chúa thì bạn đã thiếu tiêu chuẩn và phải chịu hình phạt của Ngài. Khi bạn chết, bạn sẽ đối diện với Ngài, và Ngày Phán Xét Ngài sẽ xét xử công minh với mọi người. Ngài phải xử vì Ngài công chính.
"Thiên Chúa chiến thắng trong thất bại!"
"Thiên Chúa chiến thắng trong thất bại!"
(ĐTC Phanxicô - Huấn Từ Triều Kiến Chung Thứ Tư 16/4/2014)
Xin chào buổi sáng Anh Chị Em thân mến!
Hôm nay, thời điểm giữa Tuần Thánh, phụng vụ cho chúng ta thấy một tình tiết u buồn, đó là trình thuật về việc phản bội của Giuđa, người đã đi đến với các vị lãnh đạo Hội Đồng Do Thái để mặc cả vấn đề trao nộp Thày của mình cho họ. "Các ngài sẽ cho tôi bao nhiêu nếu tôi trao nộp Người cho các ngài?" Vào lúc ấy, Chúa Giêsu đã trở thành một cái giá. Tác động thảm thương này đã mở màn cho Cuộc Khổ Nạn của Chúa Kitô, một cách thế đau thương Người đã hoàn toàn tự nguyện chọn lấy. Chính Người đã minh nhiên tuyên bố rằng: "Tôi bỏ mạng sống mình đi... Không ai lấy nó khỏi Tôi được, mà là Tôi tự ý bỏ nó. Tôi có quyền bỏ nó đi và cũng có quyền lấy nó lại" (Gioan 10:17-18). Thế nên, với việc phản bội này cách thế ấy đã được bắt đầu bởi sự hạ nhục, bởi việc Chúa Giêsu lột bỏ. Nó như thể ở ngoài chợ: cái này giá 30 đồng... Một khi đường lối ô nhục và lột bỏ được thực hiện thì Chúa Giêsu chấp nhận nó cho đến cùng.
(ĐTC Phanxicô - Huấn Từ Triều Kiến Chung Thứ Tư 16/4/2014)
Xin chào buổi sáng Anh Chị Em thân mến!
Hôm nay, thời điểm giữa Tuần Thánh, phụng vụ cho chúng ta thấy một tình tiết u buồn, đó là trình thuật về việc phản bội của Giuđa, người đã đi đến với các vị lãnh đạo Hội Đồng Do Thái để mặc cả vấn đề trao nộp Thày của mình cho họ. "Các ngài sẽ cho tôi bao nhiêu nếu tôi trao nộp Người cho các ngài?" Vào lúc ấy, Chúa Giêsu đã trở thành một cái giá. Tác động thảm thương này đã mở màn cho Cuộc Khổ Nạn của Chúa Kitô, một cách thế đau thương Người đã hoàn toàn tự nguyện chọn lấy. Chính Người đã minh nhiên tuyên bố rằng: "Tôi bỏ mạng sống mình đi... Không ai lấy nó khỏi Tôi được, mà là Tôi tự ý bỏ nó. Tôi có quyền bỏ nó đi và cũng có quyền lấy nó lại" (Gioan 10:17-18). Thế nên, với việc phản bội này cách thế ấy đã được bắt đầu bởi sự hạ nhục, bởi việc Chúa Giêsu lột bỏ. Nó như thể ở ngoài chợ: cái này giá 30 đồng... Một khi đường lối ô nhục và lột bỏ được thực hiện thì Chúa Giêsu chấp nhận nó cho đến cùng.
Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014
TẤT CẢ CẦN LẶNG LẼ
Chiêm ngắm cuộc Thương khó, tôi ngỡ ngàng nhận ra bầu khí ấy mang dáng dấp của một xã hội thu nhỏ đầy phức tạp và ồn ào. Quần chúng thì cứ chộn rộn, la ó mà thiếu một chút yên ắng để suy xét xem mình đang bàn tán về ai, hay đang to thét về điều gì. Đám đông mãi là thế: thích tin đồn, vội xầm xì và dễ bị giựt dây. Họ như những con sóng nhô thật cao, vỗ bờ thật kêu, để rồi vỡ tan xì xèo trống rỗng.
Ít ồn ào điên cuồng như quần chúng, nhưng sự lặng lẽ của các bác Pharisêu lại là chiếc mặt nạ che giấu bao đợt sóng ngầm đầy mưu toan, ác ý bên trong. Họ chính là những người tạo tin đồn, tìm cách giựt dây quần chúng. Họ chính là những người bắt và xử án Thầy Giêsu trong đêm. Họ chính là những người mệt mỏi vặn óc, khô hơi thuyết phục Philatô đóng đinh Thầy Giêsu ở hậu trường sân khấu. Lặng lẽ bề ngoài kia liệu ích gì cho một tâm hồn đầy giông bão ngổn ngang, gai góc và cuồng nộ?
Ít ồn ào điên cuồng như quần chúng, nhưng sự lặng lẽ của các bác Pharisêu lại là chiếc mặt nạ che giấu bao đợt sóng ngầm đầy mưu toan, ác ý bên trong. Họ chính là những người tạo tin đồn, tìm cách giựt dây quần chúng. Họ chính là những người bắt và xử án Thầy Giêsu trong đêm. Họ chính là những người mệt mỏi vặn óc, khô hơi thuyết phục Philatô đóng đinh Thầy Giêsu ở hậu trường sân khấu. Lặng lẽ bề ngoài kia liệu ích gì cho một tâm hồn đầy giông bão ngổn ngang, gai góc và cuồng nộ?
Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014
BIẾT MÌNH ĐỂ HÒA VỚI MÌNH
“Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình” (Mt 22,39)
“Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình”. Nói rõ hơn: Ngươi phải yêu người thân cận như yêu chính mình. Như thế, Chúa Giêsu có dạy các môn đệ “ghét” bản thân họ đâu. Đúng hơn, phải yêu mình, hơn nữa, yêu mình còn là chuẩn mực để so sánh: yêu người thân cận như yêu chính mình. Phải nhấn mạnh như thế vì xem ra một số Kitô hữu hiểu lầm rằng Chúa dạy phải yêu thương tha nhân và phải ghét chính mình!
Lại thêm một hiểu lầm nữa khi nghĩ rằng, tưởng cái gì khó khăn chứ còn yêu mình thì quá dễ! Thực ra suy nghĩ đó chỉ là cái nhìn ở bề mặt chứ không phản ánh hoàn toàn thực tế. Biết bao lần trong cuộc đời, xuất hiện trong tâm trí ta những tiếc nuối: Giá mà mình có được chiều cao lý tưởng của anh chàng kia! Giá mà mình có được nước da trắng hồng của cô hoa khôi nọ! Giá mà mình được sinh ra trong gia đình danh giá đó! Giá mà mình được nổi tiếng như thế!... Rất nhiều và rất nhiều những thứ “giá mà”. Và hàm ẩn bên trong những “giá mà” đó là gì? Lại chẳng phải là sự phủ nhận chính mình, không chấp nhận con người thật của mình hay sao? Rồi từ đó là đủ thứ mặc cảm tự ti xen lẫn tự tôn, rồi ghen tị, giận dỗi, oán hờn, trách móc, có khi cả cuộc đời không thoát ra được.
“Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình”. Nói rõ hơn: Ngươi phải yêu người thân cận như yêu chính mình. Như thế, Chúa Giêsu có dạy các môn đệ “ghét” bản thân họ đâu. Đúng hơn, phải yêu mình, hơn nữa, yêu mình còn là chuẩn mực để so sánh: yêu người thân cận như yêu chính mình. Phải nhấn mạnh như thế vì xem ra một số Kitô hữu hiểu lầm rằng Chúa dạy phải yêu thương tha nhân và phải ghét chính mình!
Lại thêm một hiểu lầm nữa khi nghĩ rằng, tưởng cái gì khó khăn chứ còn yêu mình thì quá dễ! Thực ra suy nghĩ đó chỉ là cái nhìn ở bề mặt chứ không phản ánh hoàn toàn thực tế. Biết bao lần trong cuộc đời, xuất hiện trong tâm trí ta những tiếc nuối: Giá mà mình có được chiều cao lý tưởng của anh chàng kia! Giá mà mình có được nước da trắng hồng của cô hoa khôi nọ! Giá mà mình được sinh ra trong gia đình danh giá đó! Giá mà mình được nổi tiếng như thế!... Rất nhiều và rất nhiều những thứ “giá mà”. Và hàm ẩn bên trong những “giá mà” đó là gì? Lại chẳng phải là sự phủ nhận chính mình, không chấp nhận con người thật của mình hay sao? Rồi từ đó là đủ thứ mặc cảm tự ti xen lẫn tự tôn, rồi ghen tị, giận dỗi, oán hờn, trách móc, có khi cả cuộc đời không thoát ra được.
Ðược Gọi Sống Với Chúa
Người tông đồ là kẻ được Chúa kêu gọi, chứ không tự mình chọn Chúa. Người tông đồ còn là kẻ được gọi sống với Chúa, chứ không phải chỉ biết một cách trừu tượng những giáo huấn của Ngài mà thôi. Cần phải có kinh nghiệm sống cá nhân, thân thiết, giữa Chúa, Ðấng kêu gọi, và người được gọi. Cần phải có một sự chia sẻ hoàn toàn số phận của Chúa. Ðặc điểm này được nhắc đến một cách nổi bật trong bài tường thuật của phúc âm theo thánh Gioan chương 1, câu 35-40 như sau:
Mở đầu bài tường thuật việc Chúa kêu gọi hai môn đệ Gioan và Anrê, phúc âm theo thánh Gioan nhắc đến chi tiết: Chúa Giêsu đi ngang qua đấy. Chi tiết này cũng được các phúc âm theo thánh Marcô, Luca, Matthêu nhắc đến nhiều lần (Mt 4,18.20.22; Mc 1,16; Lc 9,57; Jn 1,39). Chúa Giêsu đi ngang qua nơi cuộc sống của người Chúa muốn gọi theo Ngài. Chúa xuất hiện một cách bất ngờ, không báo trước và cũng không dừng lại lâu. Ngài đi ngang qua và kêu gọi. Chúa đến tìm các đồ đệ, nhưng một cách bất ngờ, không hẹn trước và đi qua mau, không nài nỉ dừng lại lâu. Do đó giây phút Chúa đến kêu gọi phải là giây phút quý giá, ngắn ngủi, cần phải mau mắn quyết định vì dịp may qua rồi không còn trở lại nữa!
Mở đầu bài tường thuật việc Chúa kêu gọi hai môn đệ Gioan và Anrê, phúc âm theo thánh Gioan nhắc đến chi tiết: Chúa Giêsu đi ngang qua đấy. Chi tiết này cũng được các phúc âm theo thánh Marcô, Luca, Matthêu nhắc đến nhiều lần (Mt 4,18.20.22; Mc 1,16; Lc 9,57; Jn 1,39). Chúa Giêsu đi ngang qua nơi cuộc sống của người Chúa muốn gọi theo Ngài. Chúa xuất hiện một cách bất ngờ, không báo trước và cũng không dừng lại lâu. Ngài đi ngang qua và kêu gọi. Chúa đến tìm các đồ đệ, nhưng một cách bất ngờ, không hẹn trước và đi qua mau, không nài nỉ dừng lại lâu. Do đó giây phút Chúa đến kêu gọi phải là giây phút quý giá, ngắn ngủi, cần phải mau mắn quyết định vì dịp may qua rồi không còn trở lại nữa!
Thứ Hai, 14 tháng 4, 2014
Đáp án Nước Trời
Phàm điều gì hoặc cái gì được biết rõ thì người ta mới mơ ước, khao khát. Thế nhưng không ai biết gì về Nước Trời, vậy mà ai cũng mơ ước cháy lòng. Lạ thật!
Chỉ có ba môn đệ được “nếm thử” hạnh phúc Nước Trời khi Chúa Giêsu cho họ thấy Ngài biến hình, rồi đàm đạo với ông Mô-sê và ông Ê-li-a (Mt 17: 1-8; Mc 9:2-8; Lc 9:28-36), và một vài vị thánh cũng được thị kiến về Thiên Đàng. Còn chúng ta hoàn toàn mù tịt.
Kinh thánh giúp chúng ta nhận biết Nước Trời.
Chỉ có ba môn đệ được “nếm thử” hạnh phúc Nước Trời khi Chúa Giêsu cho họ thấy Ngài biến hình, rồi đàm đạo với ông Mô-sê và ông Ê-li-a (Mt 17: 1-8; Mc 9:2-8; Lc 9:28-36), và một vài vị thánh cũng được thị kiến về Thiên Đàng. Còn chúng ta hoàn toàn mù tịt.
Kinh thánh giúp chúng ta nhận biết Nước Trời.
Cuộc Khổ Nạn nội tâm của Chúa Giêsu
ALEXANDRA REIS
Chúng ta được thánh hóa là nhờ Giá Máu cứu chuộc của Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa. Nhưng chúng ta thường chỉ “chăm chú” vào Cuộc Khổ Nạn của Chúa về phương diện thể lý chứ không đi sâu vào ý nghĩ và nỗi đau nội tâm mà Chúa Giêsu phải chịu đựng vì chúng ta. Suy tư của tác giả Alexandra Reis hay quá! Xin được giới thiệu với quý vị.
CHÚA GIÊSU TẠI VƯỜN DẦU
Một điểm để suy nghĩ là khi Chúa Giêsu phát hiện các đệ tử ngủ hết trơn. Ngài hỏi ông Phêrô: “Thế ra anh em không thể canh thức nổi với Thầy một giờ sao?” (Mt 26:40).
Chúng ta được thánh hóa là nhờ Giá Máu cứu chuộc của Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa. Nhưng chúng ta thường chỉ “chăm chú” vào Cuộc Khổ Nạn của Chúa về phương diện thể lý chứ không đi sâu vào ý nghĩ và nỗi đau nội tâm mà Chúa Giêsu phải chịu đựng vì chúng ta. Suy tư của tác giả Alexandra Reis hay quá! Xin được giới thiệu với quý vị.
CHÚA GIÊSU TẠI VƯỜN DẦU
Một điểm để suy nghĩ là khi Chúa Giêsu phát hiện các đệ tử ngủ hết trơn. Ngài hỏi ông Phêrô: “Thế ra anh em không thể canh thức nổi với Thầy một giờ sao?” (Mt 26:40).
BẢO VỆ CÔNG TRÌNH CỦA THIÊN CHÚA
Bài giảng Lễ thánh Giuse tại Đan Viện Châu Sơn 19.03.2014.
Đức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt.
Từ tạo thiên lập địa Thiên Chúa có chương trình tốt đẹp cho thế giới và đặc biệt cho con người. Thiên Chúa sáng tạo mọi sự và thấy hài lòng vì mọi sự tốt đẹp. Nhưng chẳng bao lâu ma quỉ gieo sự xấu vào thế giới. Con người hư hỏng vì nghe lời ma quỉ chống lại Thiên Chúa. Vì thế lâm vào cảnh khốn cùng. Nhưng Thiên Chúa không từ bỏ ý định yêu thương nên quyết định sai Con Một xuống cứu độ trần gian. Và Thiên Chúa chọn thánh Giuse làm người bảo vệ Đấng Cứu Thế và bảo vệ công trình của Thiên Chúa. Thánh Giuse đã hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ, đưa công trình cứu chuộc của Thiên Chúa đến thành công.
Đức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt.
Từ tạo thiên lập địa Thiên Chúa có chương trình tốt đẹp cho thế giới và đặc biệt cho con người. Thiên Chúa sáng tạo mọi sự và thấy hài lòng vì mọi sự tốt đẹp. Nhưng chẳng bao lâu ma quỉ gieo sự xấu vào thế giới. Con người hư hỏng vì nghe lời ma quỉ chống lại Thiên Chúa. Vì thế lâm vào cảnh khốn cùng. Nhưng Thiên Chúa không từ bỏ ý định yêu thương nên quyết định sai Con Một xuống cứu độ trần gian. Và Thiên Chúa chọn thánh Giuse làm người bảo vệ Đấng Cứu Thế và bảo vệ công trình của Thiên Chúa. Thánh Giuse đã hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ, đưa công trình cứu chuộc của Thiên Chúa đến thành công.
Một Sự Nghịch Lý
(Lc 14,25-33)
Linh Mục Nguyễn Công Ðoan, SJ, Việt Nam
Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan
Con đường theo Chúa vốn đầy những nghịch lý. Một trong những cái nghịch lý ấy là điều kiện để theo Chúa.
Chúa đưa ra ví dụ người xây tháp, ông vua ra trận. Làm gì thì cũng phải tính xem mình có đủ sức hoàn thành không đã. Nhưng kết luận làm ta chưng hửng và há miệng suy nghĩ: "Cũng giống như thế, ai trong các ngươi không từ bỏ hết mọi của cải thì không thể làm môn đệ ta". Trước đó, Chúa đã nói đến phải từ bỏ những người ruột thịt và chính mạng sống mình.
Linh Mục Nguyễn Công Ðoan, SJ, Việt Nam
Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan
Con đường theo Chúa vốn đầy những nghịch lý. Một trong những cái nghịch lý ấy là điều kiện để theo Chúa.
Chúa đưa ra ví dụ người xây tháp, ông vua ra trận. Làm gì thì cũng phải tính xem mình có đủ sức hoàn thành không đã. Nhưng kết luận làm ta chưng hửng và há miệng suy nghĩ: "Cũng giống như thế, ai trong các ngươi không từ bỏ hết mọi của cải thì không thể làm môn đệ ta". Trước đó, Chúa đã nói đến phải từ bỏ những người ruột thịt và chính mạng sống mình.
NIỀM TIN BỊ THỬ THÁCH
Không thể sống nếu thiếu niềm tin. Nhưng niềm tin chịu thử thách và có thể bị đánh cắp. Cuộc đời buồn như hũ nút nhưng cũng có thể tươi vui.
Ta tin vào điều tốt lành nhưng điều tốt lành luôn bị điều xấu tước đoạt. Hằng ngày, ta tin ở những điều tốt đẹp sẽ đè bẹp cái xấu; nhưng cuối ngày ta lại đắng họng, đau xót khi cái xấu đè bẹp điều tốt. Cái xấu hằng ngày nhan nhản, có muốn sống tốt lại phải xem chừng có sống được không? Ta chẳng còn biết cái tốt có thật sự là tốt, khi cái xấu luôn luôn thắng thế.
Ta tin vào điều tốt lành nhưng điều tốt lành luôn bị điều xấu tước đoạt. Hằng ngày, ta tin ở những điều tốt đẹp sẽ đè bẹp cái xấu; nhưng cuối ngày ta lại đắng họng, đau xót khi cái xấu đè bẹp điều tốt. Cái xấu hằng ngày nhan nhản, có muốn sống tốt lại phải xem chừng có sống được không? Ta chẳng còn biết cái tốt có thật sự là tốt, khi cái xấu luôn luôn thắng thế.
Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014
Thứ Bảy Tuần II MC .Lk 15:1-3, 11-32.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tình thương tha thứ của Thiên Chúa
Khi chúng ta nghe Chúa Giêsu đòi hỏi phải yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những người đã xúc phạm đến chúng ta; nhiều người đã lắc đầu và chép miệng than: Khó quá! Làm sao thực hiện nổi? Chắc chắn Thiên Chúa không đòi con người làm những gì quá sức mình. Để giúp con người làm được điều này, Thiên Chúa ban ơn thánh và mời gọi con người nhìn lại mối liên hệ của họ với Thiên Chúa.
Các Bài Đọc hôm nay giúp con người nhận ra tình thương tha thứ của Thiên Chúa lớn hơn tội lỗi của con người đã xúc phạm đến Ngài. Trong Bài Đọc I, Tiên-tri Micah xin Thiên Chúa nối lại mối liên hệ của Ngài với Israel sau Thời Lưu Đày. Điều này chỉ Thiên Chúa mới có thể làm được, vì mọi con dân Israel đã xúc phạm đến Ngài. Để thực hiện điều đó, Thiên Chúa phải chà đạp tội lỗi dưới chân hay quăng chúng xuống đáy biển. Trong Phúc Âm, Thánh-sử Luca viết lại cho chúng ta một câu truyện tuyệt vời về tình thương tha thứ của Thiên Chúa. Ngài sẵn sàng tha thứ vô điều kiện và phục hồi quyền làm con, khi một người ăn năn trở lại.
Khi chúng ta nghe Chúa Giêsu đòi hỏi phải yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những người đã xúc phạm đến chúng ta; nhiều người đã lắc đầu và chép miệng than: Khó quá! Làm sao thực hiện nổi? Chắc chắn Thiên Chúa không đòi con người làm những gì quá sức mình. Để giúp con người làm được điều này, Thiên Chúa ban ơn thánh và mời gọi con người nhìn lại mối liên hệ của họ với Thiên Chúa.
Các Bài Đọc hôm nay giúp con người nhận ra tình thương tha thứ của Thiên Chúa lớn hơn tội lỗi của con người đã xúc phạm đến Ngài. Trong Bài Đọc I, Tiên-tri Micah xin Thiên Chúa nối lại mối liên hệ của Ngài với Israel sau Thời Lưu Đày. Điều này chỉ Thiên Chúa mới có thể làm được, vì mọi con dân Israel đã xúc phạm đến Ngài. Để thực hiện điều đó, Thiên Chúa phải chà đạp tội lỗi dưới chân hay quăng chúng xuống đáy biển. Trong Phúc Âm, Thánh-sử Luca viết lại cho chúng ta một câu truyện tuyệt vời về tình thương tha thứ của Thiên Chúa. Ngài sẵn sàng tha thứ vô điều kiện và phục hồi quyền làm con, khi một người ăn năn trở lại.
Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014
Con Người
(Hình ảnh lấy từ nguồn Internet) |
Trong các Phúc âm nhất lãm (Synoptic Gospels) cũng như trong Phúc âm theo thánh sử Gioan, 3 lần Chúa Giêsu nghiêm túc nói tiên tri về cuộc thương khó của Ngài (Ga 3:14; 8:28; 12:32). Nhưng cuộc thương khó trong Phúc âm theo thánh Gioan là duy nhất nhắc đến việc Chúa Giêsu nói về việc Ngài chịu đóng đinh bằng từ ngữ “nâng lên”, ám chỉ câu chuyện con rắn đồng bị treo trên cây cột (Ds 21:4-9; x. Ga 3:14). Các hình ảnh này mạc khải ý nghĩa Mầu nhiệm Vượt qua của Ngài. Tại sao Chúa Giêsu chọn hình ảnh lạ và gây bối rối? Ds 21:4-9 và Ga 8:21-30 mời gọi chúng ta suy niệm vấn đề này.
Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2014
GỢI Ý SUY NIỆM LỜI CHÚA
(Hình ảnh lấy từ nguồn Internet) |
Lời Chúa: Mt 4,1-11
“ Sau khi chịu phép rửa, Đức Giêsu được Thần Khí dẫn vào hoang địa, để chịu quỷ cám dỗ”. Thánh Matthêu muốn nói gì? Trong nhiều bản dịch, Thần Khí dẫn vào hoang địa được dịch là đẫy vào hoang địa. Hai cách nói khác nhau. Chúng ta không chú ý đến những chi tiết ngữ học đó mà chỉ xét đến ý nghĩa của câu chuyện Thánh Kinh mà Giáo Hội muốn chúng ta suy nghĩ thôi.
Vào hoang địa để chịu cám dỗ? Đây phải chăng là một chương trình đã được ấn định sẵn? Chúng ta không biết như thế nào,nhưng điều chúng ta suy nghĩ là tại sao Ngài phải chịu thử thách như thế?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)