Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

CÔNG CHÍNH HÓA NHỜ ƠN CỨU ĐỘ

M. Hoàng Thị Thùy Trang
 Xã hội thời nào cũng vậy, người ta dễ dàng xem thường, kết án và đôi khi còn loại trừ những người được gọi là “tội lỗi”. Điều đó thật ra cũng dễ hiểu, vì chẳng ai thích dung túng kẻ có tội cả. Thế nhưng, chỉ vì quá khắt khe cho những hành vi tội lỗi của người khác mà nhân loại dễ dàng quên đi sự thật bản thân mình, hay nói đúng hơn là sự thật của cả thế giới. Làm người ai lại chẳng bất toàn? Nếu thế giới có được một người công chính, có lẽ con người đã không bất  hạnh như hiện nay.


Lên án hành động tội lỗi, những việc làm xấu là điều phải lẽ, nhưng lên án thế nào và đối xử ra sao càng là vấn đề cần phải để tâm suy nghĩ. Giả ai cũng ý thức được rằng đã mang lấy kiếp con người, mình cũng đầy dẫy mọi bất toàn yếu đuối như tha nhân, dễ sa ngã, dễ phạm tội, để mà cảm thông, chia sẻ, nâng đỡ, nhất là không còn giữ khư khư nhãn quan khắt khe đối với đồng loại thì có phải bớt đau khổ hơn không.

Cần phải đặt mình vào vị trí của người thân cận để mà suy nghĩ, hành động. Rồi đến một lúc nào đó trong cuộc đời, nhất định người có tốt lành công chính đến bao nhiêu cũng nhận ra mình cần phải được tha thứ và bao dung.

Không chỉ trong xã hội Do Thái thời Đức Giêsu người ta mới có cái nhìn khắt khe với người thu thuế, được coi là người tội lỗi như trong dụ ngôn về ông Dakêu hôm nay, nhưng xã hội thời nào cũng vậy, ở đâu cũng thế, nhân loại thường khoan dung với mình nhưng lại khắt khe với đồng loại. Mỗi người có một cách sống, một lối phạm tội khác nhau, tùy thuộc vào sự nuông chiều bản thân theo những dục vọng xã hội. Nhưng để mà loại trừ ai đó, thành phần nào đó, con người nào đó ra khỏi một tổ chức, một đoàn thể hay một cộng đồng xã hội là điều cần thiết phải để tâm suy nghĩ lại.

         Nếu cho rằng người bên cạnh tôi là kẻ tội lỗi, vậy tôi sẽ là ai đây nếu không biết sống tùy thuộc vào Thiên Chúa, chu toàn mọi giới luật của Ngài? Nếu nói tha nhân tội lỗi, liệu tôi có phải là người hoàn toàn trong sạch thánh thiện hay không? Việc phán xét phân xử ấy thực ra chỉ một mình Thiên Chúa mới có quyền, vì Ngài là Thẩm phán chí công, là Đấng Thánh, Đấng vô tội. Nhân loại, ai cũng tội lỗi như ai, người tội nhiều, kẻ tội ít, chẳng ai xứng đáng là chuẩn mực để có thể phán xét người thân cận được.

         Đức Giêsu không hề bác bỏ chuẩn mực của thế giới, thế nhưng Ngài kêu gọi mọi người hãy nhìn lại chính mình trước khi phán xét người thân cận, đồng thời phải có cái nhìn yêu thương, tha thứ, cảm thông, nâng đỡ đống loại nếu như có sai phạm. Không như con người, gặp kẻ ác là loại trừ tiêu diệt. Ngược lại, Thiên Chúa luôn yêu thương và cứu chuộc họ, phục hồi và làm cho họ trở nên tinh tuyền trước mặt Thiên Chúa nhờ ơn thánh sủng của Ngài. Nếu tạo dựng nên thế giới để rồi hủy diệt, thì công trình sáng tạo và cứu chuộc của Ngài trở nên vô nghĩa. Tạo dựng thế giới trong tốt lành, chỉ vì con người lạm dụng tự do nên mọi trật tự xã hội đã bị đảo lộn. Thiên Chúa không hề hủy bỏ công trình của mình, nhưng Ngài đã hi sinh dùng cả tính mạng của mình mà cứu chuộc. Thế giới có tội lỗi đến đâu, thì máu cực thánh của Đức Giêsu cũng đã gội rửa họ nên tinh tuyền, chính tình yêu thương tha thứ của Ngài đã phục hồi nhân phẩm nhân loại.

         Ước gì mọi người đều hiểu rằng: “Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất” (Lc 19,10) Thì dù đồng loại có sai phạm đến đâu, nhân loại cũng sẽ bớt lên án gay gắt, cay nghiệt. Để dù người thân cận bên cạnh có xúc phạm điều gì, mọi người cũng dễ dàng tha thứ và bỏ qua. Thế giới đương đại, tội ác ngày càng nhiều, chỉ vì nhân loại thu hẹp lòng quảng đại, chỉ mở ra lòng đam mê tham vọng và hưởng thụ mà thôi.

         Lạy Chúa, không dung túng tội lỗi nhưng giàu lòng xót thương và tha thứ là thuộc tính của Ngài. Nhân loại chẳng được như thế, người ta đánh giá con người theo nấc thang của tham vọng tiền tài. Kẻ này phê phán người kia tội lỗi, cuối cùng ai sẽ là người trong sạch, công chính? Xin giúp con đừng bao giờ nao núng trước những lời kết án, vu khống của đồng loại, một chỉ biết sống đẹp lòng Thiên Chúa, chu toàn thánh ý Ngài. Còn gì hạnh phúc hơn, nếu như con biết nao nức đón Chúa vào nhà mình mỗi ngày, như Dakêu hôm nay để được công chính hóa nhờ ơn cứu độ của Ngài.