(Ảnh minh họa lấy từ nguồn Internet) |
(Chuyện kể mồng hai tết âm lịch)
Chuyện : Trong quyển tiểu thuyết nhan đề “Cội rễ”, tác giả E. Heili viết như sau :
Ở một bộ lạc bên Phi Châu, người thanh niên khi đến tuổi trưởng thành sẽ được gọi là “chiến sĩ”. Tuy nhiên, muốn được mang danh hiệu này, anh phải trải qua một cuộc sát hạch, thường là được thả vào rừng sâu một thời gian.
Năm ấy, có ba thanh niên đến tuổi trưởng thành và rất muốn được gọi là “chiến sĩ”. Ba chàng đã đến trình diện vị tù trưởng và được ông này bảo đi vào rừng sâu trong vòng một tháng.
Sau một tháng, ba chàng trở về trình diện tù trưởng. Vị tù trưởng chúc mừng và hỏi người thứ nhất : trong một tháng qua, anh đã làm được những gì ?. Người thanh niên thưa : Tôi đã giết được một con hổ dữ.
Tù trưởng khen “tốt” rồi bảo anh đứng sang một bên và hỏi người thứ hai : trong tháng qua, anh đã làm được những gì ?. Anh có giết được con hổ dữ nào không?. Người thanh niên đáp : thưa ngài, hổ dữ thì tôi không giết được, nhưng tôi cũng đã chém được một con trăn to.
Tù trưởng khen “tốt”, bảo anh đứng sang một bên và hỏi người thứ ba : một tháng qua, anh đã làm được những gì ?. Anh có chém được một con hổ dữ hay một con trăn nào không ?. Người thanh niên đáp : thưa ngài, hổ hay trăn thì tôi không chém được. Thế ngươi làm được gì ?. Thưa tôi kiếm được một tảng mật ong to. Tù trưởng hỏi : ngươi kiếm mật ong để làm gì ?. Người thanh niên đáp : thưa ngài, tôi có mẹ già, mà nhà tôi lại nghèo, nên tôi kiếm mật ong để cho mẹ tôi bồi dưỡng.
Nghe xong, vị tù trưởng rút con dao ra trao cho anh và nói : ta phong anh làm chiến sĩ, bởi là người thì phải biết sống hiếu thảo với cha mẹ.
Suy nghĩ : “Là người thì phải biết hiếu thảo với cha mẹ”. Đó là bài học mà câu chuyện muốn nói với chúng ta. Mồng hai Tết, những người con trong gia đình nên gẫm suy điều này để tự hỏi mình đã ăn ở cư xử như thế nào với các Đấng Sinh Thành. Nếu Thập giới của Chúa dạy phải yêu người, thì cha mẹ đứng đầu những giới răn đó.